Thứ Hai, 28 tháng 3, 2011

Các hướng tiến cần quan tâm để giữ thế chủ động

Hồng Lĩnh
CSVN tạo hai cái mốc 2004 và 2009 nhắm chủ động tấn công
Trên đường giải thể CSVN, một chiều dài thời gian hơn 30 năm của trang tranh đấu sữ đã cho thấy : Dưới bóng cờ vàng ba sọc đỏ, cuộc phản công của NVHN, rải dài trên tuyến năm châu mang lại kết quả trên các bình diện, thể chế CSVN đổi giọng qua nghị quyết 36 của Bộ Chính Trị: “-Đảng và Nhà nước ta luôn luôn coi cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài là một bộ phận không tách rời của cộng đồng dân tộc Việt Nam (hết trích) ». Bọn « phản động » trở thành « khúc ruột » ngàn dăm xa xôi!
Tại quốc nội, từ 2000 tời 2008 các nhà dân chủ đơn độc lên tiếng phản kháng phải chịu tù đày. Cũng tại đất nước nầy suốt năm qua, quần chúng tôn giáo tiên phong công khai trực diện đối đầu đòi sự thật, tư hữu và công lý cho toàn dân, « Đảng và Nhà Nước », luôn vẫn là là Bộ Chính Trị, nhưng qua ống loa Nguyễn Tấn Dũng, sau khi đã tung toàn lực đàn áp và đấu tố, đã bưng bô: « Tôn giáo là nhu cầu tinh thần của mộ bộ phận nhân dân, đang và sẽ tồn tại lâu dài…Đồng bào các tôn giáo là bộ phận của khối đại đoàn kết toàn dân ta (hết trích) ». Đảng và Nhà Nước không còn gọi tôn giáo là thuốc phiện nữa qua ngôn từ của Chỉ Thị. Cùng một lúc hết trâng tráo muôn năm tuyên bố CS sẽ là bất diệt. Trái lại tuyên bố « tôn giáo sẽ tồn tại lâu dài ».
Hai cái chớp ngôn từ vừa kể ( NVHN và tôn giáo là « hai bộ phận của dân tộc ») có phải là hai điềm báo một thay đổi tư duy nơi con người CSVN và của chính sách cai trị của chúng, hay chỉ là hai động thái chính trị có tính cách ru ngủ, trong xoay chiều vừa tấn công vừa chống đỡ ý chí phản công của NVHN và đồng bào quốc nội ? Nhưng với kinh nghiệm bản thân, cựu TT Boris Yeltsin đã cảnh báo : « CS không bao giờ thay đổi. Chỉ tiêu diệt chúng đi», và cũng nên ghi nhận câu nói bất hủ sau đây: « Đừng nghe những gì chúng nói. Hãy xem những việc chúng làm ».  Đâu là sự thật ?
Nghị quyết 36 ngày 26/03/2004 của BCT
Ngày 26-3-2004, Bộ Chính trị Cộng sản Việt Nam đã ra Nghị quyết số 36-NQ/T.Ư về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài. Đảng chỉ thị các cấp chính quyền và đoàn thể nhân dân tổ chức “ phổ biến rộng rãi nghị quyết này đến cán bộ, đảng viên và mọi tầng lớp nhân dân trong nước và đến cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài ”. Nghị quyết nầy chứa ba điểm chính đã chọi đầu nhau ngay trong ngôn từ :
Đảng và Nhà Nuớc « khiển trách » NVHN qua nghị quyết 36
Đảng và Nhà Nước xác định : “Một bộ phận đồng bào do chưa có dịp về thăm đất nước để tận mắt thấy được những thành tựu của công cuộc đổi mới hoặc do thành kiến, mặc cảm, nên chưa hiểu đúng về tình hình đất nước. Một số ít người đi ngược lại lợi ích chung của dân tộc, ra sức chống phá đất nước, phá hoại mối quan hệ hợp tác giữa nước sở tại với Việt Nam, đi ngược lại lợi ích chung của dân tộc, ra sức chống phá đất nước».
“Đó chỉ là những phần tử bất mãn của chế độ cũ, những kẻ có nợ máu với nhân dân, những thành phần đĩ điếm, trốn tránh lao động...”. Ngoài ra Nguyễn Cơ Thạch, Bộ trưởng Ngoại giao Cộng sản Hà Nội tuyên bố : “....những người vượt biển ra nước ngoài là bọn người phản quốc, chống phá cách mạng, “ là những thành phần rác rưởi, lưu manh, những kẻ phản động, phản quốc, bỏ nước ra đi theo ngụy”. Chính Bộ trưởng Y-tế Nguyễn Thượng Nhân đã phát biểu là “nên treo cổ hết những kẻ phản động ấy”(hết trích)!
Đảng và Nhà Nuớc lên lớp NVHN qua nghị quyết 36
« Tính liên kết cộng đồng, sự gắn bó giúp đỡ lẫn nhau trong cộng đồng chưa cao. Còn thiếu các biện pháp duy trì, phát huy truyền thống văn hóa tốt đẹp của dân tộc; việc giữ gìn tiếng Việt và bản sắc dân tộc trong thế hệ trẻ còn khó khăn. Nhu cầu giao lưu văn hóa giữa cộng đồng với đất nước, giữ gìn và phát triển tiếng Việt trong cộng đồng là rất lớn và trở nên bức thiết song chưa được đáp ứng. Sự đóng góp của bà con vào công cuộc xây dựng đất nước, nhất là về tri thức, chưa tương xứng với tiềm năng của cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài (hết trích)”.
Đảng và Nuớc rót mật vào tai NVHN qua nghị quyết 36
“-Đảng và Nhà nước ta luôn luôn coi cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài là một bộ phận không tách rời của cộng đồng dân tộc Việt Nam, đã đề ra nhiều chủ trương, chính sách rộng mở và biện pháp cụ thể nhằm tạo điều kiện ngày càng thuận lợi hơn cho đồng bào về thăm đất nước, người thân, đầu tư, kinh doanh, hợp tác khoa học - công nghệ, hoạt động văn hóa - nghệ thuật ».
“Đông đảo bà con hoan nghênh công cuộc đổi mới và chính sách đại đoàn kết toàn dân tộc của Đảng và Nhà nước, mong muốn đất nước cường thịnh, sánh vai với các quốc gia trong khu vực và trên thế giới; nhiều người đã về thăm gia đình, quê hương, tham gia các hoạt động đầu tư, kinh doanh, hợp tác khoa học, công nghệ, giáo dục, văn hóa, nghệ thuật, thể thao, nhân đạo, từ thiện... Tình hình trên là xu thế chủ yếu trong cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài.” (hết trích)”. Cái hôn thế kỷ củ Juda tân thời !
Chỉ thị 1940/CT-TTg ngày 05/01/2009 của Nguyễn Tấn Dũng
Cùng một giọng điệu của Nghị Quyết 36, ngày 05/01/2009 Nguyễn Tấn Dũng ra Chỉ Thị « Thực hiện chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật nhà nước về tôn giáo ». Nhưng truớc đó, vào ngày 22/12/2008 Nguyễn Tấn Dũng đã tới nhóm họp với bộ phận chuyền nghề vũ lực đàn áp và ra chỉ thị hành động của năm 2009 cho chúng. Hai sự kiện vừa kể, tuy không nằm chung vào một văn bản như trong Nghị Quyết 36, nhưng không thể tách rời. Vì đi từ một ý chí và nguồn gốc, tuy xảy ra vào hai thời điểm khác nhau. Ý chí và nguồn gốc ấy là Bộ Chính Trị CSVN. Chỉ thị nầy chứa ba điểm đối đầu nhau ngay trong ngôn từ:
Đảng và Nhà Nuớc cuơng quyết hành động
chống lực lượng thù địch dùng diễn biến hòa bình
« Ngăn cản những cuộc biểu tình, những âm mưu diễn biến hòa bình của các lực luợng thù địch sẽ là một trong những vai trò then chốt của công. Ngành công an phải làm tốt vai trò nòng cốt trong việc đấu tranh và phòng chống tội phạm, chủ động nắm chắc tình hình, phát hiện sớm mầm mống tội phạm đối lập để xử lý kịp thời, không để xảy ra biểu tình, bạo loạn, khủng bố, bảo đảm an toàn các sự kiện, các hội nghị lớn trong năm 2009».
Đảng và Nhà Nước nói thay tôn giáo qua Chỉ Thị 1940/CT-TTg
Trong mê sảng trước các buổi cầu nguyện đòi công lý tại TKS, Thái Hà và hiệp thông dồn dập khắp nơi, Đàng và Nhà Nước bưng bô nói thay tôn giáo : « Hoạt động tôn giáo cơ bản tuân thủ pháp luật, đa số an tâm (cầu nguyện, chế riễu, chưởi thầm, chuởi đỗng và ngyuền rủa ngày đêm và Đảng và Nhà Nuớc gọi là an tâm), tích cực tham gia xây dựng đất nước (hết trích) ».
Đảng và Nhà Nước giọng ru con qua Chỉ Thị 1940/CT-TTg
Đảng và Nhà Nước nhai lại Nghị Quyết 36 : « Tín ngưỡng, tôn giáo là nhu cầu tinh thần của một bộ phận nhân dân, đang và sẽ tồn tại lâu dài trong qúa trình xây dựng chủ nghiã xã hội nước ta (con vẹt bảo sẽ tồn tại lại dùng cụm từ « qúa trỉnh », thế là sao ? Kinh tế thị trường tự do là đối nghịch với hoang tưởng XHCN : Làm theo khả năng, hưởng theo nhu cầu, không giai cấp giàu nghèo là sao ?). Đồng bào các tôn giáo là bộ phận của khối đại đoàn kết toàn dân (hết trích) ».
So sánh và thẩm định  Nghị Quyết 36 và Chỉ Thị 1940/CT-TTg
Về ngôn từ, Nghị Quyết và Chỉ Thị trên phương diện trình bày không khác nhau trong rập khuôn của hành chánh CSVN. Đảng và Nhà Nước được Nguyễn Tấn Dũng nêu lên như hai ngôi hay hai tay của một quyền lực tối cao. Quyền lực ấy là BCT CSVN suốt ngày chỉ chìm đắm trong tìm kiếm các mưu đồ đen tối và xem con người cũng như đất nước chỉ là dụng cụ của các hoán đổi. Đảng Tự xem có khả năng phán quyết và nhận định không sai lầm. Độc tôn xem tất cả chỉ là bộ phận phải chụi chi phối và phải phục vụ.
Quyền lực cho Nghị Quyết ra đời và nhắm vào NVHN đang chống đối chưa có tổ chức tỗng quát, tuy đã thành công tại địa bàn mà vũ lực của chúng không kiểm soát hay chế ngự được. Do đó cần tìm cách dụ dỗ để dẫn thành phần nầy, không thiếu những nguyên tử tay mơ hay vì tham lam, vào con đường phục vụ chúng cũng như phá sự chống đối của NVHN dưới nhiều hình thức.
Để tập thể nầy tan ra từng mãnh và vô tình phục vụ chúng dưới nhiểu chiêu bài và qua các biện minh vớ vẫn. Vì đa đảng và đa nguyên, trong thiếu tổ chức, vô tình có thể đi vào lối « đa nhân » và «đa chiến thuật » đối chọi, tạo hỗn loạn trong hành động có thể tới điểm các chiến thuật ấy tự tiêu diệt lẫn nhau trong cảnh quân mình bắn lính ta. CSVN đang nhắm điểm nầy.
Nhà báo và cưụ đại tá Bùi Tín, đã đi trong lòng địch, khai hỏa: “...29 năm nay những người lãnh đạo (Cộng sản) lại không làm gì để hòa hợp hòa giải cả, họ vẫn coi những người Việt ở hải ngoại chỉ là con bò sữa để vắt sữa và vẫn khinh thị như qua cái nghị quyết 36 vừa qua. Đây là cái nghị quyết kêu gọi người Việt ở nước ngoài phải quỳ xuống mà đầu hàng một lần nữa thì mới cho về nước, mới hợp tác... chứ không phải đối xử với 2 triệu đồng bào ở nước ngoài một cách bình đẳng, một cách tôn trọng về mặt chính trị, về tư thế của một người công dân”. Ngoài ra từ khi Nghị Quyết ra đời tới nay, không biết bao sự kiện lỗ đầu và vở sọ cho các con thiêu thân đã lao đầu vào thi hành tiếng gọi của Nghị Quyết và bị lừa đầu tư voà Việt Nam. Xem trường hợp của NRG Resources, Turan và công ty Sông Việt nam California.
Trái lại Chỉ Thị nhắm vào thành phần tôn giáo trong nước, tuy có tổ chức, nhưng bị đặt dưới sự chi phối nặng nề của vũ lực của thể chế và các hoạt động cạnh tranh của tôn giáo quốc doanh.
Chỉ thị (5/1/2009) ra đời sau khi lệnh cho công an hãy sẵn sàng xung trận (22/12/2008) được hành. Một màn ru ngủ nhắm tạo ảo giác (theo Trần Đoan Hùng) : « Đảng và Nhà Nước đang có thiện chí đáp ứng và giải quyết thỏa đáng các đòi hỏi bức xức của các cộng đồng tôn giáo. Với động thái Chỉ Thị, BCT CSVN hy vọng sẽ giải tỏa tâm lý phẫn nộ đang dâng cao trong quần chúng về các vụ ăn cướp, hèn nhát trước ngoại xâm, tệ đoan tham nhũng biến chất, cửa quyền của đảng viên và cán bộ ».
BCT cũng hy vọng « tạo được phân hóa một số thành viên lãnh đạo tôn giáo, qua cám dỗ vật chất và ưu tiên, sẽ sẵn sàng đón nhận ơn huệ của Đàng và Nhà Nước ban phát riêng tư để bước vào con đường làm tay sai, khai triển mặc cảm tỵ hiềm giữa các tôn giáo, đặt tôn giáo đối đầu với cái mà chúng gọi là « dân tộc» bị bưng bít thông tin ».
Trong hai vặn kiện. Nếu loại trừ phần dụ dỗ gọi NVHN và tôn giáo là hai « Bộ phận » của dân tộc. Thời ngôn ngữ còn lại của cả hai văn kiện luôn xem hai thành phần ấy là « Bộ phận phản động và Bộ phận thù nghịch » chống quyền lực BCT CSVN, và BCT cảm thấy cần phải tiêu diệt với bất cứ gía nào.
Từ điểm khởi hành ấy. BCT CSVN vạch chiến lược tấn công bằng Nghị Quyềt 36 và Chỉ Thị như đã nêu trên. Một chiến lược được trình bày bằng một ngôn ngữ pha lẫn giữa suy tư gợi tâm tình phỗ thông đại chúng (yêu nước) và các giả định bừa bãi (tôn giáo an tâm), nhắm mục đích tối đa, nhưng có thể lui về tối thiểu, nếu không đạt được tối đa: Tối đa là loại trừ hay cho tan nát sau khi đã khai thác và ru ngủ, tối thiểu là khai thác và ru ngủ cả NVHN lẫn tôn giáo mà BCT gọi là lực luợng «Diễn Biến Hòa Bình». Nếu không quan tâm tới sự bất di và bất dịch ấy của BCT, tư duy sẽ rơi vào trạng thái lạc quan vô căn cứ với cảm nghĩ Đảng và Nhà Nước đã thay đổi và nay muốn bắt tay. Tuy thế ngày nay một số người, mà Lénine mỉa mai gọi là « Useful Idiots » đã cộng tác với CSVN hay bắt tay với chúng vì những mục tiêu đê hèn hay vỉ dại dột, tìm biện hộ nói cho qua : CSVN đã thay đổi ».
Ngày nay như tất cả đã phải biết, vì sinh tồn, con thú CSVN đã bị bắt buộc phải ra khỏi rừng và đi vào hội nhập sinh hoạt hoàn cầu, những lãnh đạo cuồng tín và muôn năm ngoan cố bắt buộc phải giả thay màu như con thạch sùng để trở thành đối tác với tài phiệt quốc tế và NVHN đã thành công. Trong vài trò đối tác, chế độ đặt ưu tiên vào « Ỗn định chính trị » qua chiêu bài phát triển kinh tế để ăn cướp bất động sản (đất đai của tôn giáo và của người dân) và bóc lột 85 triệu dân qua giá trị thặng dư (xem dân đã phải phải bán hết sức lao động và đang phải sống cảnh lầm than ) .
Ổn định bằng đàn áp các bất chống đối hay cố kiểm soát các thành phần ngoài hàng ngũ, bưng bít thông tin và nắm trọn tài nguyên đất nước bằng quái ngữ « Sở hữu nhà nước và bộ phận dân tộc ». Thành phần dân chúng quốc nội và một số « Việt Kiều » nhẹ dạ chỉ có quyền hưởng các rơi rớt sót lại trên bàn tiệc của Đảng và Nhà Nuớc.
Chính vì thế sinh ra nhu cầu đặt ra cho chế độ là phải tạo thế chủ động xâm nhập NVHN để vừa rút tỉa và phá rối với ru ngủ và hy vọng giải tỏa áp xuất cao tại quốc nội lên chế độ. Hầu giúp chế độ tồn tại lâu hơn và có bộ mặt thích hợp hơn. Một thức tĩnh và một quan tâm cần phải có đối với các chiến sĩ tự do của quốc nội hay NVHN.
Các hướng cần quan tâm để giữ thế chủ động
Giải thể CSVN hiện đang trên đà thực hiện do hai cánh quân quốc nội và NVHN. Chiến dịch hãy còn dài. Những cam go không thiếu. Cho những ngày sắp tới, Nghị Quyết 36 và Chỉ Thị 05/01/2009 là hai phương thức tạo một số hành động của CSVN vào năm 2009. Hai sa bàn nhắm tấn công NVHN và quốc nội. Để đối đầu, các hướng sau đây cần quan tâm, để nắm thế chủ động tấn công hay tạo các đột biến đẩy CSVN vào thế bị động phòng thủ hay phải thay đổi kế hoạch của Nghị Quyết 36 và Chỉ Thị để chúng lúng túng phải đỡ gạt:
Lối nào đây để thống nhất hành động
của lực lượng trên tuyến hải ngoại ?
Cho bất cứ một cuộc đấu tranh nào. Vấn để tổ chức luôn đóng một vai trò chiến lược. Suốt hơn ba mươi năm tại tuyến hải ngoại, không biết bao cố gắng và sáng kiến đã được NVHN đem ra để thống nhất các lực lượng trên địa bàn nầy, để có tiếng nói đại diện chung cho cánh quân nầy.
Các trắc nghiệm đã nhắm vào tổ chức hàng dọc. Một nhà lãnh đạo hay một bộ tư lệnh tỗng quát. Có nhiệm vụ gầy dựng các bộ phận đặc trách, hoạch định cũng như phân phối các công tác tối cần theo một tiến trình, hay chủ động tạo đột biến làm đòn bẩy và vạch kế hoạch phản công kịp thời các phản ứng của bạo quyền.
Nếu tiến xuôi theo hướng ấy khó thành. Tại sao không tiến ngược chiều? Thật thế, một số hướng hành động của cuộc tranh đấu nầy xem như hiển nhiên cho cánh quân hải ngoại: thông tin và áp đảo truyền thông một chiều của thề chế, vận động ngoại giao tạo áp lực hay tạo giải tỏa dưới nhiều hình thức, yểm trợ tinh thần và kinh tế cho cánh quân quốc nội. Do sáng kiến cá nhân hay chính đảng và tập hợp, các hướng nầy đã quy tụ được một số thành phần và đã đi vào hành động, tuy đang còn riêng rẽ và chưa có bình diện của toàn tuyến hải ngoại.
Vấn đề còn lại hiện nay là tạo tổ chức tỗng quát trên bình diện toàn tuyến hải ngoại cho mỗi hướng ấy. Như bước đầu và cho mỗi hướng, hy vọng năm mới nầy sẽ xuất hiện những buỗi gặp gỡ quốc tế hay hội thảo hàng năm, để trao đỗi kinh nghiệm và chương trình hành động và có tính cách khuyến khích và chuyển ngọn đuốc cho thế hệ trẻ nối tiếp. Để từ đó tạo ra chỉ huy tỗng quát cho mỗi hướng? Khi các hướng ấy đã có tổ chức tỗng quát hẵn hoi. Các hướng ấy sẽ hợp quần lại và tạo ra tỗng hợp hành động hỗ trợ lẫn nhau. Từ đó một sẽ sinh ra một tỗng hợp đại diện điều hành. Nói tóm lại. Cánh quân NVHN phải đảm nhiệm ba mặt trận : Mặt trận thông tin và áp đảo, mặt trận vận động ngoại giao, mặt trận yểm trợ. Mỗi mặt trận hiện nay đã có một số thành phần tham giữ. Nhưng mỗi mặt trận chưa có tỗng chỉ huy cho toàn tuyến hải ngoại. Bước tới nhắm tạo tỗng chỉ huy cho mỗi mặt trận. Bước sau ba tỗng chỉ huy sẽ họp lại và bầu ra ban chỉ huy liện lạc và diện liên mặt trận theo một phương thức nào đó. Bước cuối cùng ra mắt NVHN bằng một đại hội toàn thế giới. Một gợi ý di chuyển ngược chiều đối với tuyến di chuyển cổ điển xem ra khó thành công cho tới nay.
Một số điểm cần nút chận hay khai thác
Thời điểm đã đến để chận các sáo ngữ ngoại giao lưỡi gỗ của tư bản xanh làm ăn với CSVN và vận động ghi điều khoản tôn trọng Nhận Quyền như một điều kiện vào các ký kết kinh tế. Tuy là người ngoài cuộc, nhưng dân biểu quốc hội Âu-Châu Marco Cappato đã nhận ra hai vấn đề cho Việt Nam. Ông đã tố cáo : «  .. Các chính quyền ở Tây phương, vốn chỉ nghĩ đến chuyện làm ăn, mà có khi lại làm ăn tồi tệ, nói rằng Việt Nam đang có tiến bộ .. “.
Từ tố cáo tới hành động thực tiển, ông cảm thấy cần chấn chỉnh lại câu nói lừa phỉnh trên và đã vận động quốc hội Âu-Châu ra Nghị Quyết : « Nghị Quyết về Hiệp định mới về Đối tác và Hợp tác EU-Viet Nam và về Nhân Quyền (phiên họp 22/10/2008 tại Strasbourg) » đòi chính quyền Châu Âu ràng buộc việc giao thương giữa Châu Âu và Việt Nam vào những tiến bộ (phải nói rõ tiến bộ nào ? Và không bâng quơ như lưỡi gỗ Michalak) dân chủ và Nhân Quyền tại Việt Nam.
Vừa rồi Human Rights Watch (HRW) mời gọi Ngân hàng Thế giới (Word Bank) và các quốc gia cắt viện trợ gây áp lực với Việt Nam nhằm chấm dứt hình sự hóa tự do ngôn luận.
Chỉ có loại Nghị Quyết và đòi hỏi nầy mới có thể bắt CSVN vào thế bị động chống đỡ trên độc đạo « Phát Triền Kinh Tế » sinh tử của chúng.
Triệt để vận động các phái quốc hội của các dân chủ, các tổ chức quốc tề Nhân Quyền , Amnesty International và các hội từ thiện tới Việt Nam ủy lão và thăm viếng các tôn giáo, các nhà bất đồng chính kiến đang bị tù đày và các thân nhân của các nhà tranh đấu đang bị tù đày để vô hựu hiệu hóa vũ lực đàn áp và tạo giải tỏa cho các nhà dân chủ đang bị giam cầm.
Mốt số điểm cần quan tâm
Từ ngày Nghị Quyêt ra đời, không biết bao nhiêu hiện tuợng nghịch lý đã xảy ra cho cộng đồng NVHN. Người chống cộng đánh phá người chống cộng. Hãy xem vụ ra mắt của sách « Biến Động Miền Trung » vào ngày 09/05/2008 tại Huston. Bề ngoải là liên hợp các chánh đảng đánh phá ban tổ chức hội thảo và đánh phá tới cùng  !Hai bên tham chiến thuộc NVHN ? Những vấn đề của chúng ta nằm trong Nghị Quyết 36.
Về vấn đề quyên góp yểm trợ quốc nội. Một vấn đề tréo hèo giữa Dân Chủ và Từ Thiện. Theo tác giả tiến-sĩ Nguyễn Đình Thắng : « Cảnh khốn cùng của đồng bào trong nước thường làm cho chúng ta lấn cấn giữa tình và lý. Ai nặng tình thì chủ trương giúp người ngay trước mắt, dù chỉ là một số nhỏ trong biển khổ mênh mông. Ai nghiêng về lý thì muốn giải quyết tận gốc các vấn nạn xã hội và chủ trương không tiếp sức hay làm hộ cho chế độ độc tài và tham nhũng. Nguyên tắc là mọi sự trợ giúp từ thiện đều phải có điều kiện, như phải nộp dự án với mục đích, mục tiêu, kế hoạch hành động, và ngân sách dự trù; phải báo cáo đều đặn và minh bạch về công việc ».
Tại điểm nầy đã xãy ra rối loạn trong hàng ngủ NVHN. Chỗ đã chấp nhận giao tiền cho một linh mục, tuy linh mục nầy không chịu nhập gia tùy tục ( NVHN chào lá cờ vàng ba sọc đỏ, biểu tượng của cuộc chiến đấu cho tự do). Trong câu chuyện bà Tim Rebeaud, không những rối loại, lại còn hạ cờ để thỏa mãn ý chống đối chào lá cờ của bà Tim. Tại Âu-Châu (Bỉ). Hội cựu quân nhân oanh tạc vào hội người Việt hay ai đó xưng danh hội người Việt. Rồi tiền quyên góp được không nghe nói đã giao cho ai. Có lẽ là bà Tim, tuy bà nầy vẫn ngoan cố có nhập gia nhưng không tùy tục. Ngày nay tại quốc nội. HĐGMVN là cơ quan đang đối đầu với tà quyền và HT Thích Quảng Độ đang bị quản thúc tại Thiền viện. Nhưng có tư thế biết chổ nào cần giúp đỡ cũng như có minh bạch với trách nhiệm. Tại sao NVHN không chấm dứt lối củ và yềm trợ qua hai đại diện ấy, để yềm trợ kinh tế không rơi vào tay CSVN hay không kiểm soát được?
Trong kế hoạch nhuộm đỏ Cộng Đồng Hải Ngoại hay trực diện đánh vào trung tâm. Báo chí CSVN loan tin cầm quyền của thề chế sẽ mở rộng kế hoạch chiêu dụ việt kiều và thi hành Nghị Quyết 36, bằng tung ra cờ máu, hình Hồ và VAALA tại Nam California. Chuyển CS từ quốc nội ra Hải Ngoại. Không khác gì mang hình ảnh Hitler và cờ chữ Vạn Đức Quốc Xã vào giữa một Cộng một Đồng Do Thái. Một thách đố không thể bỏ qua trong những ngày sắp tới đối với NVHN. Những quốc gia dân chủ không bao giờ chấp nhận, vì lý do an bình công cộng, một biểu tựợng gây xáo trộn và bất bình cho dân chúng. Một khía cạnh có thề khai thác để chận đứng lạm dụng tự do truyền thông vào mục tiêu đen tối.
Lời kết
Cuộc tranh đấu bất bạo động tháo gỡ thể chế điêu linh CSVN đang ở vào hồi quyết liệt. Một bạo quyền chống báng và chà đạp ba gía trị tối thuợng của con người : Dân Chủ, Tự Do và Nhân Quyền, đã tung ra hai sa bàn tấn công qua Nghị Quyết 36 và Chỉ Thị 1940/CT-TTg. Nhắm vào khối NVHN và Tôn Giáo tại quốc nội giữa lòng một dân tộc mà phần đông đang suy thoái tinh thần và mất hướng.
Hai lực lượng ấy phải ý thức được vấn đề sinh tử và dựa lưng vào nhau để tạo thế chủ động. Đấu tranh là sách lược với bền chí và niềm tin. Không chiến thắng nào mà không có cái gía của nó. Các gía trị càng cao, cái giá phải trả để chiếm lại hay bảo tồn luôn có phần tương xứng với nhau.
Đề đối đầu có hiệu lực hai sa bàn tấn công của một thể chế ở thế phải tiêu vong, nhưng còn vũ lực và mưu dan để trì hoãn sự tồn tại và gây tang thương. Một tái tổ chức và tái phối trí cũng như chỉnh đốn hành động là lẽ đương nhiên. Một thức thời nắm vững các hướng tiến cần quan tâm cần phải có. Một chiến thắng chỉ tới từ một hợp quần chiến đấu và xa vời đối với những đám nguyên tử trong thế du kích chiến đấu đơn độc với tương tác sát hại lẫn nhau do cố ý hay vô tình. Những cố ý vì một vài quyền lợi riêng tư chóng phôi pha hay vị kỷ. Những vô tình vì tin vào hoang tưởng, vào ru ngủ của lưu manh hay chính trị thời cơ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét