Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011

Bắc kinh "hiện đại hóa" truyền thống xâm lược

Trương Minh Hòa
Vùng đất rộng lớn hàng thứ 3 trên thế giới trong khu vực Đông Á được thành hình với nước Trung Hoa ngày nay, với dân số đông nhất thế giới, là kết quả của một quá trình hơn 4 ngàn năm lịch sử chiến tranh triền miên giữa các tiểu quốc, sự kiện" cá lớn nuốt cá bé" được xem là qui luật tất yếu thời xưa; với bộ tộc Hán hùng mạnh chiếm đa số, lần lượt nuốt gọn các nước nhỏ, đồng hóa các sắc tộc, do đó trong lịch sử lập quốc Trung Hoa có những thời kỳ loạn ly như: Đông Châu Liệt Quốc, Tam Quốc, Hán Sở tranh hùng.....Người Hán có truyền thống thôn tín các nước khác, đồng hóa và biến thành lãnh địa là điều đã xảy ra trong lịch sử. Tuy nhiên chủ nghĩa bành trướng lãnh thổ bị dừng lại khi đụng phải những thế lực đề kháng mạnh mẻ, hay nhờ vị trí thiên nhiên với các rặng núi cao hiểm trở vùng Hy Mã Lạp Sơn với các sắc tộc chung quanh như Ấn Độ, A Phú Hãn, Mông Cổ, Nga, phía Nam có Việt Nam, Lào...
 Tuy nhiên các nước trong vùng Biển Đông cũng thường bị Hán Tộc dòm ngó, câu chuyện vua Tần Thủy Hoàng cử người đi tìm thuốc trường sinh, rồi không tìm được, sợ bị vua giết mà ở lại luôn vùng hải đảo Phù Tang, tức là nước Nhật Bổn cũng là dòng Hán Tộc đấy. Cái tên nước Trung Hoa chứng minh dòng Hán Tộc luôn tự hào về dân tộc mình, họ tự xem là cái rốn vũ trụ, là văn minh nhân loại, còn các dân tộc khác đều là thứ" man di, mọi rợ". Người Hán có sức đồng hóa mảnh liệt, cái gương của Mông Cổ xâm chiếm nước Trung Hoa, cai trị từ năm 960 đến 1279, từ đó Mông Cổ suy yếu, trở thành bóng mờ sau thời kỳ vàng son Thành Cát Tư Hãn, sau khi bị nhà Minh, thuộcHán Tộc giành lại chính quyền, với thời gian trị vì khá dài từ 1368 đến 1644. Người Kim thực hiện giấc mộng ngàn đời của tổ tiên sau cuộc chinh phạt thành công của vua Càn Long, lập nên nhà Man Thanh, rồi sau đó, người Kim bị đồng hóa, đất Mãn Châu sát nhập vào nước Trung Hoa. Thời kỳ đứng dậy của Hán Tộc đánh lại quân Mãn Thanh liên tục với các trung thần nhà Minh qua chiêu bài" phản Thanh phụ Minh" sau đó Tôn Dật Tiên thành công qua cuộc cách mạng 1911, trải qua vài khủng hoảng chính trị, kế tiếp là chính quyền Trung Hoa Quốc Dân Đảng do thống chế Tưởng Giới Thạch điều hành đất nước, nhưng từ 1928 đến 1949 là cuộc chiến Quốc Cộng kéo dài, kết quả họ Tưởng phải khăn gói sang hải đảo Đài Loan, ngậm ngùi trong uất hận, nhưng cũng còn đất sống" Đài Loan hải đảo, vạn đại dung thân".
Cuộc xâm lược bằng vũ lực cuối cùng của người Hán do chính quyền Cộng Sản với sự lãnh đạo của Mao Trạch Đông vào năm 1950, nước Tây Tạng bị mất và dần dần đồng hóa do số di dân từ Trung Hoa sang càng đông, nên những người Tây Tạng lưu vong quan ngại cho nền văn hóa Phật Giáo bị hủy diệt trong tương lai không xa. Sau đệ nhị thế chiến, chủ nghĩa Cộng Sản trở thành đại họa cho thế giới, đó là thời kỳ chiến tranh lạnh kéo dài đến khi đế quốc đỏ Liên Sô sụp đổ vào năm 1991. Thời kỳ chiến tranh lạnh, chủ nghĩa bành trướng, xâm lược Hán Tộc tạm thời dừng lại vì thế giới đi vào trật tự với mái nhà chung là tổ chức Liên Hiệp Quốc, cuộc chiến tranh Triều Tiên là đòn dằn mặt bọn xâm lược, chính Trung Cộng phải trả giá cao về nhân mạng với hơn 1 triệu Hồng Quân, trong đó có cả đứa con trai lớn của Mao chủ tịch. Với trật tự thế giới, các nước Âu Mỹ hùng mạnh cả quân sự lẫn kinh tế đã làm chùng bước xâm lược của Hán Tộc. Mặt khác nước Trung Cộng chưa đủ mạnh, đang bị bao vây bởi thế giới Tự Do, do Hoa Kỳ lãnh đạo.

Tại các nước từng bị Hán Tộc xâm lược, đô hộ như Việt Nam, người dân bị nhồi nhét những luồn tư tưởng Khổng, Lão, văn hóa, tập quán và họ mang cả thần linh sang để đồng hóa theo sách lược" tầm ăn dâu". Theo tác giả Nguyễn Văn Xuân trong quyển Phong Trào Duy Tân, do nhà xuất bản Lá Bối in lần thứ nhất nam 1970 tai Saigon có đoạn viết về khía cạnh kinh doanh, được lồng vào tư tưởng đạo lý:" Lối buôn bán của người Trung Hoa, bên trong thì róc cả xương thịt của chúng ta, nhưng bên ngoài thì thật hợp đạo Khổng, Mạnh: Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín. Chính họ góp phần rất lớn trong việc đưa Khổng Giáo và Phật Giáo vào Nam Hà, kể cả các vị Cao Tăng, rồi một số Cao Tăng ở hẳn lại đây....Nhưng họ chỉ giúp ta học, ta thi, ta tu hành mà không bao giờ giúp ta những kiến thức và phương tiện kinh doanh..". Trong những tư tưởng ăn sâu vào tiềm thức dân tộc bị trị, trở thành tập quán là" Thái độ người quân tử" qua đạo Khổng, được nhiều người hiểu một cách máy móc là" không đánh người dưới ngựa". Đây là lối nhồi sọ của các quan lại, đoàn quân xâm lược, di dân từ Trung Hoa sang, thâm ý của họ là:" khi ngộ thua, nị nên đối xử theo lượng quân tử, tức là đừng đánh người thua, tha cho ngộ về Tàu, hay khoan dung cho ngộ ở lại đây lập nghiệp, làm ăn". Thật ra thái độ quân tử cốt lõi của Hán Tộc là: ẩn nhẩn chờ thời, phải biết thời cơ để hành động như binh thư Tôn Tử với ba yếu tố" thiên thời, địa lợi, nhân hòa". Nhản nhản tư tưởng quân tử Tàu nầy, được tìm thấy trong các tác phẩm kiếm hiệp của Kim Dung: Người quân tử phải biết phục thù, khi bị kẻ thù ám hại, lúc yếu thế lẫn tránh, ẩn thân, biệt tích giang hồ, rèn luyện võ công, tìm bí kíp, có khi đợi đến đời con cháu mới rửa thù; tuy nhiên cái thứ Ngụy Quân tử như Nhạc Bất Quần là không được tôn kính trong cách cư xử hành hiệp. Người Hán kiên nhẩn nằm chờ thời, lúc thuận tiện ra tay, bằng chứng là vào cuối năm 1949, sau khi" giải phóng toàn bộ" lục địa, chủ tịch Mao Trạch Đông tưởng mình là" đại cao thủ, võ lâm, công lực thâm hậu" trong thế giới Cộng Sản, nên sang Nga để hội kiến với " đồng chí" lãnh đạo" thân thương vĩ đại" là Stalin. Tuy nhiên Mao không được tiếp xúc, phải nằm chờ 2 tháng ở Mạc Tư Khoa, cố nài nỉ được gặp mặt, nhưng bị từ chối. Cuối cùng Mao đành nuốt hận, ẩn nhẩn ra về trong cái nhục, nên từ đó tình ĐỒNG CHÍ được Mao biến thành ĐÌ CHỐNG nhau, mối hiềm khích kéo dài, tạo thành sự khủng hoảng trong khối Cộng Sản sau khi Mao đủ mạnh để đương đầu, tranh nhau giành thế lực trong khối chư hầu, thò bàn tay lông lá giúp các phong trào Cộng Sản thân Mao nhiều nơi, có lúc dàn quân ở biên giới Nga-Hoa.

Quân tử Tàu Mao Trạch Đông ẩn nhẩn chờ thời, cố tiêu diệt những kẻ thù trong nội bộ qua các cuộc thanh trừng nhuộm máu: bước tiến nhảy vọt, trăm hoa đua nở, đại cách mạng văn hóa....và bên ngoài cố vùng lên, rèn luyện võ công. May mắn là Trung Cộng biết lợi dụng" thế chiến lược toàn cầu" của Độc Cô Cầu Bại Hoa Kỳ trong" tương kế tựu kế", tạm thời làm hòa với" ngụy quân tử hay quân tử Dỏm Henry Kissinger" và chưởng môn phái Cờ Hoa Richard Nixon; nên mới có chuyến thăm viếng đầu tiên năm 1972 ở Bắc Kinh. Từ đó Mao được" giải huyệt" qua việc" xã cấm vận", ngoài ra còn được Độc Cô Cầu Bại chỉ dẫn vài bí kíp" kinh tế thị trường", rồi bình thường hóa quan hệ, qui chế tối huệ quốc, tức là công lực được phục hồi, gần đây được chính thức cho" gia nhập giang hồ" trong tổ chức WTO....sau khi Mao qua đời vào năm 1976, nước Trung Cộng trải qua một cuộc tranh quyền của nhóm bà vợ Mao là Giang Thanh, cuối cùng cao thủ Đặng Tiểu Bình lên làm" chưởng môn", được biết họ Đặng cũng biết áp dụng lối hành xử quân tử Tàu chánh cống, từng bị Mao cho đi tù cải tạo, quì gối nhục nhả trên đường phố trong thời đại cách mạng văn hóa. Sau đó âm thầm rèn luyện võ công, lúc thời cơ thuận tiện là nhảy vào chính trường. Đặng Tiểu Bình biết" dùng sức người làm sức mình", lợi dụng tối đa võ công của Độc Cô Cầu Bại Hoa Kỳ, tung ra chiêu" bốn hiện đại hóa" với câu nói thời danh:" mèo trắng mèo đen không thành vấn đề, miễn là bắt được CHUỘT". Tuy nhiên, con mèo Trung Cộng không BẮT CHUỘT như bí kíp của họ Đặng truyền dạy, trái lại họ BẮT CHƯỚC thật tinh vi, ăn cắp kỷ thuật, chế hàng giả, hàng nhái với nhản hiệu MADE IN CHINA, tung ra thị trường bán rẻ, khiến Độc Cô Cầu Bại và các nước Âu Châu bị mất hàng trăm tỷ huê lợi hàng năm. Ngoài truyền thống xâm lược xứ người để đồng hóa, Hán Tộc cũng có truyền thống" ăn cắp" phát minh, sản phẩm trí tuệ, tức là họ có khả năng biến của người thành của mình một cách" sáng tạo, tài tình" như làm hàng giả vậy; môn võ Thiếu Lâm nổi danh thế giới với chùa Thiếu Lâm tọa lạc ở núi Tùng Sơn, tỉnh Hà Nam, tưởng đâu là của người Trung Hoa, nhưng thật ra là của Đức Bồ Đề Đạt Ma khai sáng, thành lập từ năm 496, Ngài là người thuộc một nước nhỏ ở Ấn Độ, tương truyền lúc Bồ Đề đạt Ma sang với mục đích truyền bá đạo Phật, sau khi bỏ công 3 ngày thuyết pháp với triều đình nhà Tấn, rồi thất vọng khi thấy vua, quan không thể hấp thụ được. Ngài bỏ về núi, ngồi 9 năm qua mặt vô vách, cuối cùng tìm ra chân lý là: người Hán thích đánh nhau, nên dạy võ công là hàng đầu, lợi dụng võ công để truyền bá đạo pháp. Nghe đâu Kinh Dịch cũng do người Việt sáng tạo và bị Tàu nhận dùm tác quyền? Đạo khổng là của Tàu, nhưng nghe đâu Lão Tử là người nước Việt...tuy nhiên, người Hán được công nhận là dân tộc đầu tiên phát minh ra thuốc súng, năm 1232, họ biết dùng thuốc súng làm pháo thăng thiên, nhưng chỉ để giải trí, lễ lạc thôi; những nhà thám hiểm Âu Châu như Marco Polo sang, mang sang kiến nầy về để làm ra súng đạn và thời kỳ thuộc địa mang qua đánh chiếm, cắt nước Trung Hoa thành nhiều mảnh, đúng là" giáo Tàu đâm Chệt!", còn món Mì, không biết Ý hay Tàu phát minh ra trước, tuy nhiên triết học Karl Marx khi sang Trung Quốc được biến thành chủ nghĩa Maoist, cũng là ăn cắp của người làm của riêng mình. Môn Châm cứu cũng thuộc Hán Tộc, có lịch sử ly kỳ, xuất phát từ các cuộc sát phạt nhau giữa các nước, thời Tần Thủy Hoàng, vào khoảng 200 trước Tây lịch, một số binh sĩ bị bịnh trước khi ra trận, bị trúng tên. Nhưng khi mang về, nhổ mũi tên ra, tự nhiên các chứng bịnh hết một cách kỳ lạ, từ đó người Hán mới khám phá ra huyệt đạo, châm cứu; dụng cụ ban đầu chỉ là những cây kim làm bằng xương thú, sau làm bằng kim loại. Như vậy châm cứu cũng xuất phát từ các cuộc" xâm lược" mà ra thôi.

Sau năm 1972, Trung Cộng học được rất nhiều" võ học tinh hoa" từ các đại cao thủ Hoa Kỳ, Âu Châu.... đặc biệt là được chưởng môn Bill Clinton thân mật gọi là" bạn hàng hợp tác", sau khi chưởng môn George.W.Bush lên thay, giựt mình vì biết người tiền nhiệm đã lầm trao bí kíp cho ma đầu giáo chủ, bèn đổi cách gọi là" bạn hàng cạnh tranh". Nhờ Kissinger mở đường, sau có Bill Clinton tận tình truyền thụ những bí kíp, trong đó có cả bí mật quốc phòng với hệ thống định vị toàn cầu nên Trung Cộng càng phát triển, công lực càng thâm hậu. Nhờ biết" mượn đầu heo nấu cháo" và biết cách bán hàng theo lối" treo đầu heo, bán thịt chó" nên Trung Cộng ngày nay trở thành con cọp đói kinh tế, tiêu xài nhiều nhiên liệu, cạnh tranh ráo riết, bán hàng rẻ, nhân công rẻ với Hoa Kỳ, Liên Âu. Những tiến bộ của Trung Cộng được Độc Cô Cầu Bại Hoa Kỳ giựt mình, ảnh hưởng Trung Cộng khá lớn, phóng vệ tinh có người lên quỷ đạo, có khả năng bắn rớt các vệ tinh sau cuộc thí nghiệm thành công, chưa kể đến kho bom nguyên tử...ngoài ra chính Độc Cô Cầu Bại Hoa Kỳ cũng thiếu nợ Trung Cộng, nền kinh tế tăng trưởng, ngân sách quốc phòng gia tăng, đe dọa nhiều nước trong khu vực. Ngày nay Trung Cộng xuất đầu lộ diện là" đại ma đầu", nên truyền thống" xâm lược" bắt đầu sống lại sau nhiều thập niên" nằm mai phục chờ thời" qua thái độ của một quân tử Tàu đúng nghĩa. Trung Cộng ngang ngược vẽ lại bản đồ biển Đông, vói dài cánh tay lông lá tận các hải đảo Hoàng Sa, Trường Sa. Họ bành trướng quân sự, nhất là Hải Quân, dùng kinh tế bức ép, lần lần chiếm đất đai, bành trướng ảnh hưởng. Từ năm 1958, lợi dụng bản chất" vong bản, tay sai" của tập đoàn đảng Cộng Sản Việt Nam do Hồ Chí Minh lãnh đạo, Trung Cộng" gợi ý" cho đảng làm ra văn kiện ngoại giao do chính thủ tướng Phạm Văn Đồng ký tên, công nhận quần đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền Trung Cộng ( tức là vùng nầy thuộc về Việt Nam Cộng Hòa, nhưng Đồng bán đứng, không cần biết ai là chủ quyền, đúng là thằng điếm thúi), nên sau nầy Trung Cộng lấy văn kiện đó như tài liệu pháp lý để tiếp tục duy trì một phần hải đảo. Lợi dụng lúc Cộng Sản Việt Nam suy yếu, bơ vơ sau khi quan thầy Liên Sô sụp đổ, Trung Cộng gây áp lực để Hà Nội ký văn bản dời cọc móc biên giới, làm mất hàng ngàn cây số vuông đất tổ tiên, mất luôn di tích Ải Nam Quan, Bản Giốc...và vùng biển cũng bị nhường cho Tàu, nên ngư dân Việt Nam thường bị hải quân Trung Cộng bắn chết, bắt mang về Tàu, gây bất nhẩn cho dân chúng, thế mà Việt Cộng vẫn" kiên nhẩn" im hơi, hay lên tiếng rất nhẹ nhàng, trong khi đảng ra sức đàn áp thẳng tay các phong trào dân chủ, nghiệp đoàn, các nhà đối kháng ôn hòa trong nước. Như vậy Việt Cộng là tập đoàn" khôn nhà dại chợ, thượng đội hạ đạp", là lũ người hèn hạ, tiểu nhân, tàn bạo, không thể đại diện cho nước Việt Nam ở Liên Hiệp Quốc, Tổ chức Asian, Apec... hay được các nguyên thủ cường quốc như Hoa Kỳ, Liên Âu đón tiếp như khách; đáng lẽ ra đám Việt Cộng nầy phải bị" còng tay" và được chào đón ở tòa án quốc tế tại Geneve để trả lời những tội diệt chủng, vi phạm nhân quyền, khủng bố. Trung Cộng muốn gom cả thế giới vào tay, nên gần đây, đảng và nhà nước chỉ đạo cho các nhóm khoa học gia, nhân chủng học, đưa ra lý thuyết về" NGƯỜI BẮC KINH", họ viện dẫn lý do là thời cấm vận lúc Mao Trạch Đông lãnh đạo, thế giới không thể vào Trung Hoa để tìm hiểu, nên họ đổ vào Phi Châu, nên mới đưa ra giả thuyết về loài người đầu tiên xuất hiện ở đây. Những nhà khoa học, nhân chủng học cũng đào xới, mang những bộ xương, đầu lâu...nhằm chứng minh: Người Bắc Kinh tại vùng Hoàng Hà, đây mới đúng là thủy tổ loài người, xuất hiện từ 500 ngàn năm đến một triệu năm qua, tức là nước Trung Hoa là cái nôi thế giới đấy!

Chủ nghĩa Đại Hán vùng dậy, là nguy cơ mới cho nhân loại, trước đây vì theo làm tay sai cho Liên Sô nên đảng Cộng Sản Việt Nam mới dám đương đầu với" bọn lưu manh bành trướng Bắc Kinh với mộng bá quyền", nổi bật là cuộc chiến biên giới xảy ra năm 1978, đây không phải là cuộc chiến bảo vệ tổ quốc, nhưng chỉ nhằm phục vụ quyền lợi của đảng và ngoại bang Liên Sô mà thôi. Ngày nay Trung Cộng không thể dùng giải pháp quân sự để thực hiện truyền thống xâm lược của tổ tiên bằng vũ lực, nhưng họ khôn ngoan, biết lợi dụng công pháp quốc tế, chiếm dần đất đai các nước lân bang bằng GIẤY; đó là các hiệp ước biên giới, trên biển, hải đảo được đảng Cộng Sản Việt Nam đơn phương đàm phán với Trung Cộng, thay vì đàm phán chung với các nước tranh chấp, đây là" ly gián kế" chẻ từng cây đũa một để cuối cùng bẽ gảy hết bó. Mặt khác tài phiệt Trung Cộng ( gốc là cán bộ đảng) âm thầm xâm nhập nhiều nước như Thái Lan, Lào, Miên, Việt, Miến Điện....họ mang hàng hóa ( chính thức hay nhập lậu từ các cửa khẩu biên giới) tác động vào đời sống dân chúng, xã hội, chính quyền. Bằng chứng là Việt Nam đi tìm những thị trường may mặc ở Hoa Kỳ, Âu Châu, thì hàng may mặc, các thứ của Trung Cộng tràn ngập thị trường nội địa càng nhiều, nên hiện tượng dân chúng đưa nhau học tiếng Tàu, song song với tiếng Anh, làm cho những người còn nghĩ đến đất nước lo ngại. Tập đoàn Cộng Sản Việt Nam chịu ảnh hưởng nặng nề của" thiên triều Bắc Kinh", tất cả các cuộc bần bán để chọn nhân sự lãnh đạo, đều có Trung Cộng can dự, sắp xếp, áp lực. Một ngày nào đó, Trung Cộng mua đứt cả trung ương đảng bằng quyền lợi" đảm bảo" cho các quan chức qua số tiền thưởng lớn, tài sản ở nước ngoài, nên đảng Cộng Sản với đa số là người thân Trung Cộng, họ được chỉ đạo mở cuộc" trưng cầu dân ý" như ở Đông Timor.... đảng bắt dân đi bầu để quyết định" đồng ý sát nhập vào lãnh thổ Trung Cộng" để biến nước ta trở thành một quận lỵ hầu hưởng quyền lợi, qui chế hay những chiêu bài mị dân khác....lúc đó thì tình hình nguy ngập, khi mà số phiếu đồng thuận sát nhập thành nước Tàu có khả năng hơn 90% trở lên như các cuộc bầu cử với công thức" đảng cử dân bầu". Tới chừng ấy, thì nước Việt Nam sẽ mất trên bản đồ thế giới, dù hình thức vẫn được hưởng qui chế tự trị như Hồng Kông, công thức nầy Trung Cộng đang ru ngủ Đài Loan, có thể áp dụng tại nhiều nước khác, không loại trừ Việt Nam, đây là điều nguy hiểm vô cùng, Liên Hiệp Quốc cũng bó tay, họ không thể can thiệp vì đây là" quyền dân tộc tự quyết" là vấn đề nội bộ của một nước qua hình thức bầu cử dân chủ rõ ràng. Truyền thống xâm lược muôn đời của giòng Hán Tộc không thay đổi, dù sông có thể cạn, núi có thể mòn; tuy nhiên họ áp dụng uyển chuyển tùy theo tình hình, thời kỳ: ngày xưa họ chiếm nước khác bằng gươm dáo, súng đạn; thì ngày nay họ chiếm đất BẰNG GIẤY, chính là các hiệp ước, hiệp định do một thiểu số cầm quyền, vì đặt quyền lợi cá nhân, bè đảng lên trên quyền lợi đất nước, nên Trung Cộng mới có điều kiện chiếm đất, đồng hóa. Ngày nay biên thùy phía Bắc đã mất nhiều đất, biển, hải đảo cũng chung số phận, trong tương lai, tập đoàn Cộng Sản Việt Nam sẽ còn bán đất, dâng vùng biển để đánh đổi quyền lãnh đạo của đảng, đó là nguy cơ trước mắt, nếu toàn dân không đứng dậy làm cuộc cách mạng càng sớm càng tốt, lôi cổ bọn bán nước, hại dân xuống, thì tai họa mất hết quê hương ắt sẽ đến.

Trung Cộng muốn làm bá chủ thế giới, họ cũng" tri bĩ, tri kỷ", lợi dụng dân đông nhất thế giới, nhân công rẻ, sản xuất nhiều, dùng hàng hóa bán rẻ, cạnh tranh ráo riết với các nước tư bản. Họ dùng" kinh tế chỉ huy" với vốn nhà nước để tấn công bào kinh tế tư bản. Ngày nay tạm thời dùng cái đầu tàu" kinh tế thị trường" để kéo cái đuôi" xã hội chủ nghĩa" trong" trì hoãn kế", đến khi cái đuôi chủ nghĩa xã hội đủ sức, sẽ quật ngược, thay đầu tàu kinh tế thị trường. Đối với các nước lớn, Trung Cộng dùng áp lực kinh tế, quan hệ ngoại giao qua yếu huyệt của các nước Tây phương" không có bạn thù vĩnh viễn, chỉ có quyền lợi quốc gia", nên nhà cầm quyền Bắc Kinh có khả năng làm câm miệng các cường quốc. Đó là nguy cơ của các nước nhỏ nằm cạnh, hay trong khu vực ảnh hưởng của Trung Cộng, trong đó có nước Việt Nam.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét