Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2011

Bài phát biểu ngày 31.05.2008

Lê Văn Xương

1 – BÀN VỀ TÌNH HÌNH.

Dưới thời TT Clinton khi mối quan hệ Mỹ-Hoa đang ở đỉnh cao của lòng tin cậy giữa hai phía thì trên làn sóng này tôi phát biểu là cần đánh Hán , nhiều thính giả coi là mộng tưởng hoàn toàn không thể sảy ra được và trước sau gì thì Hoa-Kỳ vẫn cần nước Hán để bảo đảm cho nền kinh tế Mỹ được phát triển đều đặn và Hoa-Kỳ phải nhượng bộ Hán về các vấn đề liên quan đến an ninh của Á-Châu cũng như thế giới . Tất cả quý vị đều không mảy may tự hỏi xem tại sao tôi lại sớm đi đến kết luận mạnh bạo như vậy , ý thực của tôi là gì ?

Khi nhiều học giả thế giới nói về trật tự thế giới mới , tuy tôi nhắc đến nhiều lần nhưng luôn nhấn mạnh đến khái niệm về nền văn minh mới . Khi đặt ra vấn đề như vậy hẳn nhiên tôi tự hiểu rằng “ từ ngữ trật tự thế giới mới không đủ hàm súc để thể hiện những gì mà nhân loại cần làm cũng như hướng đi trong tương lai mà nhân loại cần theo “

Khi đặt ra các vấn đề liên quan đến chính quyền toàn cầu , luật pháp toàn cầu thậm chí cả tiền tệ toàn cầu , môi sinh toàn cầu …thì tôi hiểu rằng : “rất nhiều quốc gia sẽ chống đối quyết liệt chỉ vì các quốc gia ấy vẫn đắm chìm trong các giá trị cũ , khi mỗi quốc gia đều có quyền nhân danh quyền lợi của quốc gia mình để chiếm đoạt tài nguyên đem về làm giầu cho quốc gia mình mà không thèm đếm xỉa gì đến sự tồn tại của quốc gia khác “ Như thế tình trạng cá lớn nuốt cá bé cứ tiếp tục như lịch sử đã qua của lòai người vậy và rồi trong điều kiện vũ khí giết người hàng loạt hiện nay đang được phổ biến rộng rãi mà chẳng có luật pháp nào ngăn chặn được thì rồi ra thế giới này sẽ đi về đâu ? Chiến tranh  trên quy mô toàn cầu là điều không thể tránh khỏi và sự hủy diệt của nền văn minh này là chắc chắn . Khi ấy hối cũng chả kịp.

Chúng ta hiểu rằng : “vấn đề của thế giới hôm nay không đơn giản chỉ là vấn đề của Mỹ với Hán ,với Nga hay với thế giới Hồi-Giáo ,hoặc giữa phương Tây với phương Đông nói chung ; Vấn đề của thế giới bây giờ là vấn đề bất quân bình giữa văn minh vật chất với trách nhiệm của con người trong việc đáp ứng với sự ngự trị tuyệt đối của vật chất và sự tồn vong của nhân loại này thuộc nền văn minh này “ nên việc giải quyết phải là toàn diện chứ không thể giải quyết lụn vụn được. Giải quyết lụn vụn tức là không giải quyết gì cả , như vậy thà rằng đừng giải quyết gì cả có thể lại hay hơn , vì ít nhất cái giá trị cũ vẫn còn cơ hội  tồn tại trong một khoảnh khắc nào đó của lịch sử loài người . Đó là suy nghĩ của tuyệt đại đa số người thường hiểu biết rất ít về thế giới , thậm chí cả trong ban lãnh đạo của nhiều quốc gia vẫn còn đắm chìm trong các suy nghĩ lỗi thời do lịch sử của các quốc gia ấy để lại .

Đành rằng cuộc đấu tranh giữa con người với nhau và với thiên nhiên là liên tục không bao giờ ngơi nghỉ , nhưng cách thức đấu tranh cũng phải tiến bộ hơn song song với các tiến bộ mà con người đã đạt dược mới phải lẽ . Trong quá khứ sai lầm của con người , các cơ hội để trao đổi,tranh luận giữa con người với nhau là hiếm hoi nên mâu thuẫn được giải quyết thông qua chiến tranh ,chém giết,tước đoạt sự sống của người khác . Ngày nay , mọi sự đã đảo lộn hoàn toàn so với cái cung cách cổ điển ấy . Chiến tranh bây giờ - theo cách vận dụng kiểu cổ điển – là tự hủy đối với mọi phía , nhưng không làm gì cả cũng dẫn đến tự hủy.

Cho nên , chiến tranh theo cái nhìn hiện đại phải khác hẳn với bất cứ hình thức chiến tranh nào khác mà loài người đã từng biết đến . Chiến tranh bây giờ được quan niệm như là “ phương tiện thuyết phục tối hậu về một hướng đi mới mà loài người nhất thiết cần đi theo “ Như thế , khi nói đến chiến tranh , chúng ta đừng vội nghĩ chỉ là chiến tranh vũ trang như kiểu thế chiến trước đây khi hai phía dàn quân nơi trận tuyến được phân định rõ ràng và cũng chiến đấu trong tinh thần thượng võ - tức là có kẻ thắng người thua – để rồi cả hai phía có thể phải ngồi lại trong bàn hội nghị với sự trung gian của một ai đó để đi đến một thỏa hiệp thường có lợi cho phía chiến thắng .

 Quá trình thuyết phục đối với các phía hiện nay thường là rất bí mật nên người ngoài cuộc thật không thể hiểu được những gì sảy ra trong hậu trường chính trị toàn cầu ,chỉ đến khi vào một lúc nào đó trong tiến trình thương thuyết - bên này hoặc phía kia muốn gây áp lực để dành lấy sự nhượng bộ của đối phương – thì một vài sự kiện mới được để hé lộ ra bên ngoài . Dĩ nhiên , đối với nhiều người quan sát không chuyên nghiệp thì dễ coi các biểu hiện ấy là hướng chính trong cách thức giải quyết vấn đề toàn cầu hiện nay ,nhưng đối với những người có sự hiểu biết sâu rộng hơn về các vấn đề của thế giới thì hướng chính được định bởi nhiều yếu tố tiềm ẩn khác thuộc về hướng đi của toàn cầu dựa vào lịch sử từng vùng cũng như nhu cầu ổn định của nền kinh tế toàn cầu khi cho biến cố này nổ ra ở chỗ này trong khi vẫn tìm cách ngăn chặn việc nổ ra các biến cố ở chỗ khác , thâm chí cả các vấn đề liên quan đến tâm lý chính trị cũng được xet đến để đi đến một quyết định như vậy.

Điều đó đòi hỏi chúng ta cần có các hiểu biết sâu rộng về thế giới để có thể đoán được là ở trong phòng kín họ bàn vấn đề gì liên quan đến thế giới và đặc biệt là vấn đề gì liên quan thiết thân đến ta để ta dự liêu các đáp ứng thích hợp.

Đó chính là mục tiêu của các chương trình phát thanh như thế này cũng như trên diễn đàn.Điều vừa nêu giải thích lý do tại sao tôi sớm đi đến kết luận về nhiều vấn đề của thế giới và thường là khẳng định chứ ít nói theo kiểu văn chương chữ nghĩa suông . Tôi thực lòng nghĩ rằng : văn chương chữ nghĩa suông không giúp ích gì nhiều trước các đòi hỏi cấp bách của tình hình cấp bách của đất nước ta vào lúc này . Thực ra mà nói thì các khẳng định ấy đều dựa trên một tầm nhìn thấu về nhiều vấn đề của thế giới như các mâu thuẫn về văn hóa,chủng tộc , về lịch sử …để đi đến các dự kiến về một kế hoạch toàn cầu mà nhân loại cần gấp rút thực hiện trước khi quá trễ.

Trên làn sóng này,tôi luôn khẳng định về vai trò lãnh đạo thế giới của Mỹ trong việc dẫn nhân loại đi vào văn minh mới ; Nhiều người không tin như vậy khi nghĩ rằng thế giới này đâu chỉ có Mỹ không thôi mà còn nhiều quốc gia khác nữa,rằng nước Mỹ như những gì đã xác nhận trong hơn nửa thế kỷ qua cho thấy họ đâu có thực tốt đến như vậy , họ vì quyền lợi của họ là trước tiên nên sẵng sàng hy sinh các quốc gia khác cho quyền lợi của nước Mỹ là trước tiên và trên hết.

Tôi không phản bác các suy nghĩ như vậy nhưng xin hãy nhớ mấy điều sau đây :
Thứ nhất – Nước Mỹ không có chủng (tộc) , họ là tổng hợp của tất cả các tộc khác trên đất nước này trên căn bản Hiến-Pháp.
Thứ hai - Tuy lịch sử của họ chỉ mới hơn 200 năm , nhưng họ lại là tổng hợp dến trên 5,000 năm lịch sử phương Tây có nguồn gốc từ vùng Lưỡng-Hà mà là lịch sử thành văn hẳn hòi chứ không phải chỉ là huyền sử.
Thứ ba – Nhìn lịch sử một quốc gia không thể lấy mốc thời gian 50 hay 100 năm để khẳng định rằng quốc gia ấy sẽ thế này thế kia được , mà phải đánh giá quốc gia ấy về những việc họ đã làm,họ đã và đang nghĩ và họ sẽ làm , cũng như điều kiện của thế giới mới được.
Thứ tư – Trong điều kiện của thế giới hiện nay , liệu người Mỹ có thể giữ thái độ “ cháy nhà hàng xóm bình chân như vại được không ? “ hẳn nhiên là không và thậm chí : “ khi đám cháy chưa phát khởi thì các kế hoạch dập tắt đã phải được dự liệu rồi mới phải “ . Có điều trớ trêu là cả thế giới này vì không nhìn thấy các đám cháy đang âm ỉ ở dưới nên khi thấy Mỹ cảnh báo hoặc khi cần ra tay dẹp đám cháy trước khi lan rộng thì cứ dựa vào đó để lên tiếng nói rằng Mỹ muốn thiết lập trật tự thế giới theo cách của Mỹ.
Thứ năm – Người Mỹ rất mực tin ở tinh thần Hiến Pháp và bản tuyên ngôn độc lập Mỹ , họ coi đó là sứ mệnh mà thượng đế đặt lên vai họ , cho nên họ mong muốn tinh thần của Hiến Pháp Mỹ sớm được phổ biến rộng rãi trên quy mô toàn cầu như một bảo đảm vững chắc cho sự ổn định lâu dài của thế giới trong đó có nước Mỹ.

Bây giờ xin trở lại với tình hình thế giới . Hơn 10 năm trước khi đặt ra vấn đề phải đánh gục nước Hán trước khi quá trễ,tôi âm thầm ngồi chờ một biến cố trọng đại sẽ sảy ra như là khởi đầu cho cuộc chiến tối hậu này . Khi biến cố 9-11 nổ ra tiếp theo sau là cuộc chiến lật đổ chế độ Taliban ở Afghanistan cũng như chế độ Sadam Hussein ở Irak cùng với hàng loạt các vấn đề sảy ra sau đó liên quan đến việc ổn định Irak sau Sadam Hussein mà các phương tiện truyền thông Mỹ và cả thế giới đều lên tiếng chỉ trích Hành-Pháp Mỹ là đã phạm quá nhiều sai lầm ở cả hai nơi ấy ; Tôi vẫn lên tiếng phát biểu quan điểm là “Hoa-Kỳ chẳng sai lầm gì ở cả hai nơi ấy đâu” , nhiều vị thính giả thắc mắc về nhận định này lắm . Sự thắc mắc như vậy cũng đúng thôi vì các vị nhìn vấn đề trên bình diện quân sự thuần túy mà quên rằng  “ tự hậu mọi cuộc chiến đều là các cuộc chiến về mặt chính trị , nên yếu tố chính trị mới là chính yếu chi phối mọi quyết định trên chiến trường cũng như nơi Quốc-Hội hoặc Bộ Ngoại-Giao “

Vấn đề là chúng ta không thực sự hiểu được mục tiêu tối hậu của sách lược toàn cầu là gì thì không thể luận bàn được . Trên làn sóng này , đã nhiều lần tôi nói đến việc cần giải quyết nguyên ủy của bất ổn toàn cầu : “ đó là nước Hán “. Nước Hán nuôi một tham vọng rất lớn là muốn thống trị toàn cầu – điều này các bài viết sau đó đã được phân tích khá kỹ lưỡng rồi- hà tất phải trở lại “. Nhưng muốn giải quyết vấn đề Hán thì vòng vây phải xiết lại từ từ để Hán không hiểu rằng mình đang bị bủa vây nghiêm ngặt. Hai chiến dịch ở Afghanistan và Irak chính là nhằm các mục tiêu này ; Cho nên nhiều người khi nhìn cục diện  Irak cũng chỉ thấy là vấn đề dầu hỏa như là việc Hoa-Kỳ muốn nắm lấy kho dự trữ này để thao túng thế giới mà quên hẳn rằng : “ việc chiếm lấy kho dầu này là nhằm đánh vào công lương đối với Hán “, với Afghanistan ngoài vấn đề nhất thiết phải lật đổ chế độ Taliban ở đấy - vì tất cả các sự tồi tệ mà chế độ này gây ra cho người Afghanistan cũng như đối với sự bất ổn trong toàn vùng Nam-Á – còn một ý đồ chiến lược khác rất mực quan trọng “ là chặn đường không cho Hán xâm nhập vùng dầu khí Trung-Đông.

Kế sách để đẩy Afghanistan rơi vào tay của Taliban và sự hình thành nhóm Al Queda cũng là một kế sách rất thần sầu vừa để thử nghiệm ý đồ thực của Hán đối với vùng dầu khí Trung-Đông vừa để nhóm cực đoan Hồi-Giáo quy tụ lại đấy để gây bất ổn cho thế giới để tạo cớ hủy diệt các nhóm cực đoan Hồi-Giáo nói chung. Cho nên đã từ lâu lắm rồi,tôi vẫn thưa với quý vị rằng : “ tình hình Trung-Đông đã giải quyết xong về mặt chiến lược “, trong thời gian qua tôi không giải thích thêm về nhận định ấy để làm sáng tỏ vấn đề vì chưa phải lúc chín mùi để làm việc ấy. Hôm nay đây , tình hình đủ chín mùi để giải thích thêm đôi điều để quý bạn hiểu thêm về tình hình phức tạp hiện nay.

Khi các vấn đề liên quan đến Đài-Loan hay Bắc Triều-Tiên nổi lên như các đe dọa cho sự ổn định trong vùng Thái Bình-Dương ,chả thiếu người nghĩ rằng cuộc chiến với Đài-Loan là không tránh khỏi . Tôi im lặng và vẫn khẳng định rằng “ Đông- nam-Á mới là hướng tấn công chính của Hán và tôi đã không ngừng cảnh báo về hiểm họa của Hán đối với nước ta , với toàn vùng Đông-Nam-Á cũng như Úc xét về lâu về dài “

Dưới thời TT Bill Clinton nước Hán cả tin ở sự thành công trong sách lược của mình trong việc đẩy Mỹ ra khỏi Á-Châu để về lâu về dài chiếm cả thế giới . Nhưng khi biến cố 9-11 nổ ra , Hán đi vào một cuộc hoảng loạn về mặt chiến lược thật sự khi không biết là rồi ra Ông Bush sẽ làm gì ? Khi Mỹ tấn công Afghanistan và Irak , lúc đó nước Hán mới biết rằng : “ đường bộ đi đến vùng dầu khí Trung-Đông nay bị khóa chặt rồi “ nên họ cần mở đường máu bằng cách mở rộng vai trò của hải quân cũng như không quân chiến lược để phá vỡ vòng vây đang từ từ xiết lại ,đồng thời tiến hành trên quy mô lớn nhằm tiến chiếm Đông-Dương cũng như Miến-Điện để đặt các vị trí tiền tiêu nhằm bảo vệ cho đường vận chuyển hàng hải . Các mũi dùi tấn công này phải được thực hiện âm thầm thông qua kinh tế , di dân và nắm thật chặt các đảng cầm quyền trong vùng Đông-Nam-Á để không tạo cớ để Mỹ có thể tiến đánh công khai được .Đó là điều mà báo chí thế giới gọi là “soft power” khi mô tả chiến lược hiện nay của Hán.

Hán lệ thuộc rất nhiều về dầu và lương thực để nuôi 1,3 tỷ miệng ăn , Hán không chọn giải pháp hợp tác với thế giới để cùng tồn tại trong hòa bình nên phải đối diện với sự tan rã trong chiến tranh.như một quy luật tất yếu.

Chỉ trong không đầy tháng qua , khi quân Hán tập trận ở vùng trung bộ nước Hán dựa trên giả định rằng  : “Hán có thể phải chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh nguyên tử với Mỹ vào một lúc nào đó không xa “- sau khi đã rút ra vài kết quả của cuộc tập trận với Nga vào năm rồi -  thì hai biến cố lớn sảy ra . Đó là cơn bão đánh ngay vào kho lúa gạo mà Hán cố chiếm lấy ở Miến-Điện với nước mặn tràn ngập vùng đồng bằng làm cho khả năng hồi phục của nguồn cung cấp này còn rất lâu mới hồi phục được ; Kế đến là trận động đất rất lớn sảy ra ở Tứ-Xuyên . Quả thực đó là trận động đất đầy nghi vấn vì mọi bí mật của Hán đều được chôn dấu ở vùng đất Ba-Thục này và cuộc tập trận cũng sảy ra ở vùng chẳng xa mấy với vùng bị động đất . Khi biến cố thiên tai ấy sảy ra ( mà có nhiều chắc chắn rằng do quân Hán đã vấp phải một sai lầm gì đó về mặt kỹ thuật nguyên tử ở trong lòng đất ) thì Hán nghĩ rằng : “ họ bị tấn công bằng vũ khí nguyên tử ; Cho nên trong 72 giờ đầu tiên khi trận động đất sảy ra,hầu như toàn bộ ban lãnh đạo ĐCS Hán bị tê liệt đến đỗi không hề dám điều động quân đội đến tiếp cứu (vì phóng xạ là chính yếu ) và bây giờ đây,Hán cũng chẳng cho ai tới các vùng nhạy bén ấy . Như vậy thiệt hại là vô cùng lớn lao, có thể làm mất đến hơn một nửa tiềm năng nguyên tử của Hán chứ đâu phải chơi.Dĩ nhiên , các cơ quan tình báo thế giới tiếp tục theo dõi và đánh giá mức thiệt hại này và chúng ta cũng phải mở to đôi mắt để đánh giá theo cách của ta .

Kể ra thì chỉ trong hơn một tuần lễ mà Hán bị thiệt hại như vậy thì cũng đau thật , vậy nước Hán sẽ làm gì trong những tháng ngày tới đây? Ta cứ chờ xem sẽ rõ. Nhưng có điều là Hán không còn dám dương dương tự đắc nữa đâu và theo lẽ tự nhiên , trong chiến tranh : “ khi đối phương yếu đi thì những người tướng thiếu trí tuệ mới không dám tung ra một đòn chí tử khác để quật ngã đối phương toàn diện “. Ta cũng chờ xem việc này rồi sẽ ra sao ?”

Tại sao chúng ta lại quá ưu tư về tình hình thế giới đến như vậy ? Xin thưa ngay rằng khi thế giới chưa biến thì vô phương thay đổi ở nhiều vùng trên thế giới được , vấn đề là phải giải quyết trọn gói một lần chứ không thể giải quyết từng vụ việc lẻ tẻ được . Một nước Hán đi vào xáo trộn từ bên trong thì mới là cơ hội để các quốc gia khác hồi sinh ; Khi ấy các vấn đề như Dafur,Miến-Điện hay VN sẽ được giải quyết ngay thôi ,các vấn đề về nguyên tử của Bắc Triều-Tiên hay Iran sẽ tự nó giải quyết mà không cần phải động binh .Nhưng cũng cần lưu ý rằng : “con thú khi dãy chết chắc chắn sẽ gây ra cảnh đổ vỡ đấy” ta cần cảnh giác về điều này mới được.

Với Mỹ thì không ai có thể trách cứ họ về bất cứ điều gì đã và đang sảy ra ở chỗ này hay chỗ kia , tuy vậy có một số dấu hiệu khả tín để có thể tiên liệu rằng : “ Hoa-Kỳ đang xúc tiến ráo riết việc chuẩn bị cho một thế cờ mới mà trong đó Hoa-Kỳ và đồng minh sẽ làm trụ cột cho kế hoạch bình định toàn cầu như một kế hoạch “ GRAND MARSHALL “ cũng như chuẩn bị việc tái cấu trúc toàn cầu trong tương lai .

Xin nêu vài điều liên quan : Thứ nhất là Nam Mỹ đang xúc tiến gấp rút hình thành một kiểu dáng của Liên-Hiệp Nam-Mỹ dựa trên mô thức của Cộng-Đồng chung Âu-Châu với chức vụ chủ tịch luân phiên cứ hai năm một lần . Tương lai của một tổ chức như vậy báo hiệu rằng rồi ra liên-hiệp các quốc-gia Nam-Mỹ sẽ trở thành một liên bang cũng chẳng xa.

Kế đến là việc Ứng cử viên TT của Đảng Cộng-Hòa John Mc Cain đang thúc đẩy tiến trình sớm hình thành Liên-Minh 100 quốc-gia Dân-Chủ để hoạt động ở bất cứ nơi nào mà LHQ thất bại . Dự án này đã được Ông Mc Cain nói tới trong bài diễn văn đọc tai viện đại-học Stanford hồi tháng 7 năm rồi và toàn bản văn đã được tôi dịch lai và có đăng trên web site . Như vậy liên minh 100 nước dân chủ rõ ràng là một bước chuyển tiếp để hình thành chính quyền toàn cầu  để từ từ thay thế LHQ sau này . Như vậy sự song hành hai tổ chức chỉ có tính cách ngắn hạn vì  còn phải chờ cho tình hình ở nhiều nơi khác chín mùi chẳng hạn như ở Đông-Nam-Á , Trung-Đông Hồi-Giáo,Châu Phi…Nhưng suy rộng ra thì Liên minh 100 nước dân chủ cũng hình thành bên cạnh nó một lực lượng quân sự thường trực có thể coi là lực lượng quân sự toàn cầu  , cũng như nhiều tổ chức khác mang tính toàn cầu mà ta có thể mường tượng ra được .

Nhắc đến Ông Mc Cain , nhiều người lại nêu lên thắc mắc là tại sao tôi sớm đi đến nhận định là Ông Mc Cain chắc chắn sẽ là TT Mỹ sắp tới ; Dĩ nhiên , tôi đã dựa vào sự đánh giá mọi mặt của tình hình thế giới và nước Mỹ trước khi đi đến một nhận định như thế , bây giờ đây các ứng cử viên của Đảng Dân-Chủ có còn mảy may cơ hội nào để đánh bại Ông Mc Cain hay không ? Rõ ràng là không và thậm chí Đảng Dân-Chủ mất luôn cả thế đa số ở Thượng-Viện nữa là khác , vì bây giờ đây nước Mỹ cần gửi một thông điệp rất mạnh đến cho thế giới về quyết tâm của mình và Ông Mc Cain là người ở vị trí tối hảo để chuyển thông điệp như vậy đến cho thế giới và Ông Obama là người ở vị trí tối hảo để chuyển đến cho Châu-Phi cũng như Hồi-Giáo  trên khắp thế giới về giá trị của dân chủ và tự do.

Nhưng không quên rằng : thế giới đang trong giai đoạn rất mực tế nhị và Hán chắc chắn sẽ thông qua Al Queda để làm một cái gì đó để phá vỡ thế bế tắc hiện nay của cả Hán lẫn Al Queda , thời điểm chuyển giao quyền hành sẽ là lúc được coi là nguy hiểm nhất nên vị Đô-Đốc Chủ Tịch Ủy-Ban Tham-Mưu Liên-Quân đã lên tiếng cho biết rằng Ông đã cho lập một nhóm chuyển tiếp nhằm chuẩn bị cho việc bàn giao . Các vấn đề như vậy từ trước đến nay chưa bao giờ được đặt ra trong chỗ công khai , hiển nhiên trong chỗ riêng tư thì chắc phải có , do thế tình hình thế giới trong những tháng tới đây báo hiệu nhiễu xáo trộn.

2. BÀN VỀ VIỆT-NAM

Bất ổn ở trong nước đang ngày càng gia tăng đến hồi không thể giải quyết được nữa vì các nguyên nhân quốc tế cũng như quốc nội . Hẳn Hà-Nội nhìn biến cố ở Miến-Điện cũng như ở Tứ xuyên với đầy âu lo , hẳn Hà-Nội đọc và phân tích kỹ những gì mà chúng tôi đã phát biểu trên làn sóng này cũng như trên diễn đàn , họ càng lo hơn . Họ cảm nhận được rằng vận mệnh nước Hán đang đi vào thế bí không thể gỡ được nữa , nhưng Hà-Nội thực sự không hiểu được là điều gì sẽ sảy ra cụ thể cho họ.và rồi họ cần hành động ra sao cho hợp với chiều hướng mới hoàn toàn khác hẳn với tất cả các mưu tính của họ từ trước đến giờ .

Lấy kinh tế ra mà xét thì khi đôla mất giá 40% trong trận chiến kinh tế với Hán thì đồng bạc VN cũng mất giá 40% so với giá trước đây ,tiền tệ của Hán tự nhiên nâng giá lên 40% ,điều đó làm cho hàng của Hán bán tại Mỹ tăng giá 40% và dự trữ ngoại tệ bằng đồng đôla cũng mất 40% giá trị thực . Đó là đòn kinh tế đánh vào Hán nhưng VN bị trúng đạn lây (cố tình) vì CSVN đã trở thành tay sai cho Hán và vì kinh tế VN lấy đôla làm chỉ tệ giao hoán căn bản . Điều này thực ra trước đây gần năm tôi đã báo động rồi nhưng Hà-Nội đâu đủ khôn ngoan để mà thấy chiều hướng ấy , Bắc Kinh cũng chả thấy nói gì đến Hà-Nội . Thực ra thì nếu muốn chuyển hướng cũng chả được vì tránh chiêu này sẽ gặp chiêu khác dữ dội hơn , cho nên chiến tranh kinh tế mới thực sự thần sầu . Bây giờ có lẽ một số vị nếu tinh ý sẽ thấy tại sao Hoa-Kỳ cố tình làm ngơ trước sự thao túng của  Bắc-Kinh đối với kinh tế Mỹ cũng như Hà-Nội với cộng đồng người Việt ở đây trong suốt hơn 30 năm qua .

Trong điều kiện của xã hội đầy bệnh hoạn như hiện nay thì liệu Hà-Nội có cơ may thoát khỏi cuộc khủng hoảng kinh tế hay không ? Câu trả lời rất rõ là không thể và cuộc khủng hoảng kinh tế ở VN là chắc chắn và ngày càng đến gần kề ,có thể chỉ trong các tháng sắp tới đây thôi . Nếu một biến cố thiên tai lớn sảy ra trong vùng thì sao ? điều này phải coi là rất hiện thực vì chấn động tuy di chuyển chậm trong lòng đất nhưng vụ động đất ở Tứ-Xuyên mới đây chắc chắn sẽ gây ra chấn động lớn ở nhiều nơi khác (đã có đến hơn 50,000 chấn động nhỏ sau trận động đất  ở Tứ-Xuyên mới đây) . Điều này gây ra nhiều hiện tượng rất lạ lùng là : sau chấn động lớn thì các hậu chấn không nhiều đến như vậy, khi nó đã sảy ra nhiều đến như vậy thì ta phải tự hỏi là : “bên dưới lòng đất quân Hán để cái gì ở đấy “. Dù để cái gì ở đấy thì sóng chấn động chắc chắn sẽ giao thoa với các sóng khác để dẫn đến cú lớn hơn nữa là chắc chắn , nhưng ở đâu thì ta chưa thể biết rõ ràng được. 

Thiên tai kết hợp với nhân tai sẽ xô ngã mọi chế độ chính trị đi ngược với đạo lý làm người như Hán,CSVN , hoặc Miến-Điện . Có điều ta cần đặc biệt quan tâm là : đối với Hán một vài cú như vậy chưa đủ để xô ngã Hán ngay được nên cần nhiều cú khác nữa mới vĩnh viễn chôn vùi chủ nghĩa bành trướng Hán được ,  để các quốc gia láng diềng của Hán có cơ hội hồi sinh đúng như điều mà cụ Lý-Đông-A đã nói hơn 60 năm trước.

Đó là bối cảnh chung đang chi phối tình hình trong vùng Á-Châu , chính bối cảnh này đã đưa nước Nhật  cũng như Đài-Loan có hai chính phủ tỏ ra rất ôn hòa với Hán . Nhưng với ĐCSVN thì lại khác hẳn khi các phương tiện truyền thông quốc tế bắt đầu tỏ các dấu hiệu không còn dành cho Hà-Nội các cảm tình như trước đây nữa và tất cả đều lên tiếng cảnh báo về cuộc đại khủng hoảng toàn diện sẽ sảy ra trong tương lai gần . Khi dùng từ ngữ đại khủng hoảng thì điều đó có nghĩa là vừa kinh tế,chính trị đến xã hội để dẫn đến sự tan rã của chính quyền CSVN ở trong nước .

Khi Ông Phó Đại-Sứ Mỹ ở Hà-Nội mới đây tuyên bố rằng : “ tất cả các cấp lãnh đạo ĐCSVN đều có dính líu đến hệ thống tham nhũng có tổ chức “ Điều đó có nghĩa gì ? khi nó đi ngược hẳn lại với cung cách ngoại giao chuyên nghiệp là tuyệt đối không tuyên bố kiểu thẳng thừng như vậy . Khi đã tuyên bố như vậy thì điều đó có nghĩa là : “ Hoa-Kỳ chả còn tôn trọng nhóm cầm quyền ở Hà-Nội nữa” . Ta cần nhớ rằng lời tuyên bố ấy cũng chỉ được đưa ra sau khi Tứ-Xuyên bị động đất mà thôi.

Dĩ nhiên còn rất nhiều điều có thể luận bàn về các vấn đề liên quan , nhưng cứ tĩnh tâm quan sát cục diện vì các thay đổi nhiều khi sảy ra rất mau chóng nên cũng khó lường được được một cách chính xác .

Vấn đề thiết thân với đất nước ta cũng như cộng đồng người Việt hải ngoại vào thời điểm này trở nên cực kỳ cấp bách hơn lúc nào hết . Khi mới xuất hiện trên làn sóng này cách nay có lẽ cũng khoảng 11 năm , tôi có thưa với quý vị rằng : “ chúng ta cần chuẩn bị tinh thần cho những cuộc xuống đường hàng trăm ngàn người để biểu dương sức mạnh của ta và chuyển một thông điệp rất rõ ràng đến với bằng hữu của ta trên khắp thế giới “ . Tôi hiểu rõ rằng : “ lúc này đây tình hình thế giới là chín mùi cho các chuẩn bị như vậy và thế giới đang muốn nhìn ta để đánh giá cụ thể về ta .”

Bây giờ chẳng phải lúc để nói truyên xuông nữa mà phải hành động quyết liệt , triệu người như một cùng sát cánh để đập tan kẻ thù truyền kiếp của ta là Hán và bè lũ tay sai của chúng là Hán-Ngụy (nói theo Stephen Young).

Có nhiều việc đã sảy ra mà nhiều khi ngay cả Ban Giám-Đốc Đài cũng không hay biết nói gì đến quý vị thính giả ít quan tâm đến thời sự . Tôi chỉ xin nêu ra một vấn đề thôi : “đó là tại sao nhiều đài phát thanh ở Cali cũng đã từng lấn sang địa bàn phía đông mà không thành công,và tại sao tất cả các tổ chức chính trị hải ngoại luôn lấy Cali làm địa bàn hoạt động chính . Phải chăng vì Cali đông dân,trình độ thấp nên dễ thao túng “ Tôi nghĩ rằng đằng sau đó có những bí ẩn của nó mà người ngoài khó lòng hiểu được cặn kẽ Những tổ chức ấy đều hiểu rằng : nếu muốn hoạt động hữu hiệu và nghiêm chỉnh thì họ phải có mặt ở thủ đô là Hoa-Thịnh-Đốn , ở Cali dù có mạnh cách mấy cũng chả có nghĩa gì . Với các đài phát thanh Cali nếu đến vùng phía đông cũng chỉ được ít tháng là phải dẹp tiệm , đâu phải là vì họ không đủ tiền để điều hành chi nhánh ở phía đông của họ , như vậy ta phải đi đến một kết luận rằng : “ họ phải rời phía đông vì một áp lực ngấm ngầm nào đó mà họ cảm nhận được chứ chẳng biết cụ thể ra sao.”

Điều này lại đặt ra một vấn đề khác phức tạp hơn rất nhiều đó là : “ trách nhiệm mà đồng bào ở phía đông phải nhận lãnh trong việc làm tiên phong cho cao trào thống nhất người Việt hải ngoại “ Điều vừa trình bày là rất chính xác và ngay cả với bản thân tôi đã từ lâu rồi nếu muốn hợp tác ở Cali là điều chả có vấn đề gì , nhưng tôi đánh giá là phía đông mới là lực lãnh đạo chính yếu đối với công cuộc xây dựng lại nước nhà sau này.

Bây giờ chính là giai đoạn thật sự chín mùi cho dự án lớn mà tôi đã thiết tha đề nghị các bạn thuộc thế hên 50 hãy can đảm đứng ra nhận lãnh lấy trách nhiệm trước đồng bào hải ngoại . Tôi cũng cần thưa với đồng bào ta ở Âu-Châu nơi đài tiếng nói Hải ngoại phủ sóng là nếu đồng bào ta ở Mỹ đứng lên làm một cái gì đó đúng đắn,nghiêm chỉnh đàng hoàng thì xin đồng bào ta ở Âu-Châu cũng đáp ứng hết mình. Về phần mình , một lần nữa tôi nhắc lại là sẵn sàng đặt dưới sự điều động của thế hệ 50 và sẵn sàng đóng góp tiền bác đúng mức cho công cuộc ấy . Chúng ta cần 10 triệu để mọi hoạt động đi vào chuyên nghiệp và hữu hiệu ngay từ phút đầu và tuyệt đối không để bất cứ tổ chức nào xâm nhặp để thao túng . Cả cộng đồng người Việt hải ngoại tại Mỹ này là gần 1,5 triệu người mà khôn  đóng góp được 10 triệu thì làm sao làm việc lớn được.

Xin nhớ làm lòng rằng đây là trận đánh Hán quyết liệt đồng thời đặt nền tảng cho việc xây dựng lại đất nước trong tương lai chứ không phải chỉ là lập đảng này đảng nọ như đã từng sảy ra trong quá khứ.Xin hãy cứ xem sự kiện mới sảy ra cách nay vài ngày ở Phú-Quốc , khi một tổ chức Phục-Quốc gồm nhiều chuyên viên kỹ thuật đã tự nhận là đã phóng một bom bay cho nổ ngay trên doanh trại quân đội CSVN ở Phú-Quốc . Sự kiện này được hầu hết các hãng thông tấn quốc tế nói tới một cách mau chóng thì ta phải coi đó là một tín hiệu rất mạnh gửi đến cho Hà- nội và cả Bắc-Kinh nữa .Việc ấy càng xác quyết rằng : thời điểm hiện nay là rất chín mùi cho các chuẩn bị toàn diện của chúng ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét